
Khách sạn-Nhà hàng Tre Xanh
18 Lê Lai, Tp. Pleiku, Gia Lai
Tuyệt vời
Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập số điện thoại của bạn để lấy lại mật khẩu đăng nhập!
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập số điện thoại của bạn để lấy lại mật khẩu đăng nhập!
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
02/08/2025
Lan Anh
6
Giữa những chuyển động hành chính và thay đổi địa danh, Gia Lai (xưa) vẫn là miền đất khiến trái tim lữ khách thổn thức mỗi lần nhắc đến.
Có những cái tên khi thay đổi trên bản đồ, lại khiến lòng người bỗng dưng ngập ngừng. Gia Lai – kể từ tháng 7/2025 – đã khoác lên mình một diện mạo mới, bao gồm cả vùng đất Bình Định vốn từng là một tỉnh riêng biệt, mang theo hồn cốt võ trời Nam, khí phách của Tây Sơn và biển xanh mặn mòi xứ Nẫu.
Nhưng giữa những thay đổi về hành chính, vẫn có một Gia Lai nguyên bản – vùng đất của đại ngàn Tây Nguyên, nơi gió mang mùi đất đỏ, cà phê chín đỏ cả sườn đồi, hoa dã quỳ vàng rực những con đường nhỏ, và tiếng cồng chiêng ngân lên giữa nhà rông lặng gió.
Đây là một chuyến đi ngược về vùng ký ức bản địa, nơi Gia Lai vẫn còn nguyên sắc núi, hồn rừng – chưa bị pha trộn bởi bất kỳ khái niệm địa lý nào. Một hành trình dành cho những ai muốn biết: Gia Lai (xưa) tháng nào đẹp nhất, nên đi đâu, ăn gì, và sống trọn vẹn với khí trời cao nguyên ra sao – trước khi cái tên ấy mở rộng biên giới trên giấy tờ, nhưng có thể mờ dần trong cảm nhận của người yêu quê.
Vì dù một vòng Việt Nam có rộng bao nhiêu, thì với những ai còn yêu quê hương theo cách thầm lặng nhất, đâu đâu cũng là nhà – miễn là còn một nơi để nhớ, và để trở về.
Từ tháng 11 đến tháng 3 năm sau là khoảng thời gian lý tưởng nhất để khám phá Gia Lai trong diện mạo nguyên bản – khi vùng đất này vẫn còn mang dáng dấp riêng biệt của một tỉnh Tây Nguyên trọn vẹn, trước khi khái niệm địa lý mở rộng sau sáp nhập hành chính.
Đây là lúc thời tiết ổn định, cảnh sắc đặc trưng, không khí trong lành và văn hoá bản địa rõ nét hơn bao giờ hết.
Tháng 11 – 12: Trời se lạnh, khô ráo. Hoa dã quỳ nở khắp các con đường dẫn vào rẫy, đồi cà phê bắt đầu chín, hương thơm lan nhẹ theo gió. Ánh nắng nhẹ, bầu trời trong xanh – thích hợp để di chuyển, chụp ảnh, khám phá vùng ngoại ô Pleiku và các huyện vùng cao.
Tháng 1 – 2: Cao nguyên bước vào mùa khô thực thụ. Nhiệt độ ban ngày dao động từ 21–26°C, trời trong, nắng nhẹ. Đây là thời điểm thích hợp để trải nghiệm các sinh hoạt văn hóa dân tộc như lễ hội cồng chiêng, đêm nhà rông, hoặc trekking tại Kon Ka Kinh.
Tháng 3 là tháng với nền nhiệt độ bắt đầu tăng nhẹ nhưng vẫn mát mẻ, thích hợp cho các chuyến đi kết hợp nghỉ dưỡng và khám phá nông trại cà phê bản địa. Cảnh sắc trở nên dịu dàng, tĩnh lặng, mang vẻ đẹp rất riêng của vùng đất cao nguyên chuyển mùa.
Thời tiết ổn định: Ít mưa, độ ẩm thấp, nhiệt độ dễ chịu – thuận tiện cho các hoạt động ngoài trời.
Cảnh vật rõ ràng, đặc trưng: Từ hoa dã quỳ đến rẫy cà phê, từ biển hồ trong vắt đến núi lửa ngủ yên – tất cả đều hiện lên rõ nét nhất trong mùa khô.
Văn hóa bản địa đậm đặc: Nhiều lễ hội truyền thống được tổ chức vào thời điểm này, mang đến cơ hội hiếm có để tiếp xúc với văn hóa Bahnar, Jrai.
Ẩm thực đúng mùa: Các món đặc trưng như phở khô, bún mắm cua, gà nướng cơm lam… đều ngon hơn khi thưởng thức giữa khí trời se lạnh của cao nguyên.
Khoảng thời gian từ tháng 11 đến tháng 3 không chỉ lý tưởng về thời tiết, mà còn là lúc cảnh sắc Gia Lai (trước sáp nhập) hiện lên rõ nét và đặc trưng nhất. Đây là thời điểm để nhìn thấy một Tây Nguyên nguyên bản, giàu bản sắc và mang tính biểu tượng cao về mặt địa lý, văn hóa lẫn thị giác.
Thường được ví như “đôi mắt Pleiku”, Biển Hồ vào mùa khô mang vẻ tĩnh lặng, mặt nước trong xanh và bầu trời trải rộng không gợn mây. Thời tiết ổn định giúp du khách dễ dàng tham quan, chụp ảnh, đi dạo trên con đường thông dẫn xuống hồ – một trong những hình ảnh đặc trưng nhất khi nhắc đến Gia Lai.
Cuối tháng 11, Chư Đăng Ya bước vào mùa hoa dã quỳ. Những con đường đất đỏ ôm lấy sườn núi, trải dài hoa vàng rực tạo nên khung cảnh vừa hoang sơ, vừa cuốn hút. Đây cũng là thời điểm phù hợp để trekking nhẹ, khám phá các cánh đồng canh tác của người Jrai, và cảm nhận rõ hơn về cách thiên nhiên hòa quyện vào đời sống.
Nằm cách trung tâm Pleiku khoảng 13km, đồi chè xanh mướt trải dài trong tiết trời nắng nhẹ, gió mát là điểm đến lý tưởng để nghỉ ngơi, thư giãn, chụp ảnh và tận hưởng không gian mộc mạc. Đây là nơi không quá đông đúc, phù hợp với du khách yêu thích sự tĩnh lặng và nhịp sống chậm.
Thuộc địa phận huyện Chư Sê, thác Phú Cường vào mùa khô vẫn giữ được vẻ hùng vĩ mà không quá dữ dội. Lượng nước vừa phải, không trơn trượt, dễ tiếp cận và an toàn hơn so với mùa mưa. Kết hợp với cảnh rừng nguyên sinh xung quanh, đây là điểm đến thích hợp cho nhóm bạn trẻ hoặc gia đình thích thiên nhiên.
Dành cho những ai muốn tìm hiểu về văn hóa bản địa nhưng không có nhiều thời gian di chuyển sâu vào buôn làng, Đồng Xanh là nơi lý tưởng. Vào mùa khô, công viên tổ chức nhiều hoạt động tái hiện lễ hội, biểu diễn cồng chiêng và các trò chơi dân gian.
Điều làm nên bản sắc riêng biệt của Gia Lai (trước sáp nhập) không chỉ nằm ở cảnh sắc, mà còn ở nếp sống, tập quán, và tâm hồn của các cộng đồng người bản địa – đặc biệt là dân tộc Bahnar và Jrai. Vào mùa khô, điều kiện thời tiết thuận lợi cũng là lúc nhiều hoạt động văn hóa truyền thống được tổ chức, tạo cơ hội cho du khách tiếp cận và cảm nhận rõ hơn đời sống vùng cao nguyên.
Không thể tách Gia Lai ra khỏi không gian văn hóa cồng chiêng – di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại được UNESCO công nhận. Tại một số làng dân tộc ở huyện Chư Păh, Đắk Đoa hoặc Đức Cơ, du khách có thể tham gia các buổi giao lưu, xem biểu diễn cồng chiêng, múa xoang, cùng uống rượu cần và tìm hiểu vai trò của cồng chiêng trong đời sống cộng đồng.
Nhiều làng văn hóa Bahnar và Jrai hiện nay phát triển mô hình du lịch cộng đồng. Du khách có thể lưu trú tại nhà rông – không gian sinh hoạt tập thể của làng, tham gia vào các bữa cơm truyền thống, trò chuyện với người dân địa phương, học nấu món ăn dân tộc hoặc cùng đi hái cà phê, làm rẫy. Đây là một trong những trải nghiệm “sống thật” nhất với cao nguyên.
Từ tháng 12 đến tháng 3, một số lễ hội đặc trưng thường được tổ chức như:
Lễ mừng lúa mới (Lễ mừng mùa): thể hiện lòng biết ơn đất trời, tổ tiên và cộng đồng.
Lễ cúng bến nước: gắn liền với tín ngưỡng của người Jrai, thể hiện sự trân trọng nguồn nước.
Lễ hội đâm trâu (được tổ chức nội bộ, hạn chế khách du lịch, cần xin phép địa phương nếu muốn tham dự).
Tham gia vào các lễ hội này không chỉ là một trải nghiệm văn hóa, mà còn là cơ hội quan sát sự vận hành của cộng đồng theo cách tự nhiên, thuần khiết – không bị “sân khấu hóa”.
Tại các buôn làng, du khách có thể bắt gặp các nghệ nhân làm nhạc cụ tre nứa, đan lát, dệt thổ cẩm. Một số điểm đến đã bắt đầu mở lớp trải nghiệm cho khách du lịch thử làm vòng tay, thắt lưng thổ cẩm đơn giản – một cách để kết nối du khách với giá trị lao động truyền thống.
Ẩm thực Gia Lai mang trong mình hơi thở của vùng đất đỏ bazan: mộc mạc, ít gia vị cầu kỳ, nhưng đậm đà và nhiều tầng hương vị. Dưới đây là những món ăn không thể bỏ qua nếu bạn muốn cảm nhận trọn vẹn bản sắc ẩm thực Gia Lai nguyên gốc.
Món ăn biểu tượng của Pleiku. Một tô gồm bánh phở trộn với hành phi, thịt bò hoặc gà xé, ăn kèm với một tô nước lèo riêng. Điểm đặc biệt nằm ở nước dùng trong, thanh ngọt và sợi phở dẻo, không nhũn. Phở khô nên ăn sáng sớm hoặc chiều tối – khi trời se lạnh, húp từng ngụm nước lèo càng thấy rõ độ “ngọt từ xương, thanh từ gió”.
Đây là món ăn bản địa độc đáo, được ưa chuộng ở khu vực Pleiku. Mùi mắm cua rất nồng – đôi khi là một “thử thách” với du khách mới, nhưng vị đậm đà và hậu cay lại khiến nhiều người nghiện ngay sau lần đầu. Bún mắm cua thường được ăn vào buổi trưa, khi tiết trời khô ráo, tạo điều kiện để mùi vị lan tỏa đúng chuẩn.
Món ăn gắn liền với sinh hoạt cộng đồng của người Jrai, Bahnar. Cơm nấu trong ống nứa, giữ nguyên độ ngọt của gạo và mùi thơm của tre. Gà được ướp muối hột, sả và lá rừng, nướng trên than hồng. Thường xuất hiện trong các bữa tiệc, lễ hội, hoặc phục vụ tại các điểm du lịch cộng đồng vùng Đắk Đoa, Mang Yang.
Món ăn dân dã, thường thấy trong các chợ sáng. Bún được làm thành từng miếng nhỏ như miếng bánh tráng, ăn kèm thịt luộc, mắm nêm, rau sống và bánh tráng nướng. Vị mặn, chua, cay hòa quyện theo cách rất giản dị nhưng dễ gây nghiện.
Khí hậu cao nguyên, đất đỏ bazan và truyền thống canh tác lâu đời đã tạo nên một vùng cà phê chất lượng cao. Ngoài các thương hiệu lớn, du khách nên tìm đến các quán cà phê rang xay tại chỗ ở Pleiku để thưởng thức hương vị cà phê đậm, ít chua và hậu ngọt rõ rệt. Nên thưởng thức vào buổi sáng sớm hoặc chiều muộn – khi trời bắt đầu se lạnh.
Mùa khô ở Gia Lai (từ tháng 11 đến tháng 3) là thời điểm lý tưởng để khám phá thiên nhiên, trải nghiệm văn hóa và thưởng thức ẩm thực cao nguyên. Tuy nhiên, để hành trình diễn ra suôn sẻ và trọn vẹn, du khách nên lưu ý một số điểm sau:
Thời tiết dao động lớn giữa ngày và đêm, buổi sáng và tối thường lạnh từ 15–18°C, giữa trưa có thể lên đến 28–30°C. Nên chuẩn bị áo khoác mỏng, khăn choàng, giày thể thao hoặc giày trekking nhẹ.
Nếu có kế hoạch tham gia lễ hội dân tộc hoặc vào làng văn hóa, nên mặc trang phục kín đáo, lịch sự, tránh gây phản cảm với cộng đồng địa phương.
Phương tiện phổ biến để di chuyển giữa các điểm là xe máy hoặc ô tô tự lái. Đường đi giữa các huyện như Đắk Đoa, Mang Yang, Chư Pah có thể hẹp, nhiều dốc, cần kiểm tra kỹ phương tiện trước khi đi xa.
Một số điểm như núi lửa Chư Đăng Ya, rẫy cà phê, hay làng văn hóa có đường đất đỏ – nên tránh đi sau mưa hoặc chọn xe có gầm cao.
Nếu dự định tham gia du lịch cộng đồng, ngủ nhà rông, hay trải nghiệm lễ hội bản địa, cần liên hệ trước với chính quyền địa phương hoặc đơn vị tổ chức. Điều này vừa thể hiện sự tôn trọng, vừa đảm bảo lịch trình phù hợp.
Một số lễ hội (như đâm trâu, mừng lúa mới) không mở cửa đại trà, cần xin phép hoặc đi cùng hướng dẫn viên bản địa.
Không tự ý quay phim, chụp ảnh khi chưa được đồng ý, đặc biệt là trong các nghi lễ tâm linh, cúng tế.
Không xâm phạm, trèo lên nhà rông, vật dụng thiêng hoặc không gian sinh hoạt riêng của cộng đồng.
Tránh mang theo, mua bán đồ vật cổ, vật dụng truyền thống có yếu tố tâm linh nếu không rõ nguồn gốc.
Cường độ nắng cao, độ ẩm thấp – nên mang theo nước, kem chống nắng, kính râm, và thuốc cơ bản khi di chuyển trong ngày.
Gia Lai không phải là điểm du lịch ồn ào, vì thế giữ gìn tiếng động vừa phải, đặc biệt khi ở gần rừng, hồ hoặc làng đồng bào.
Cẩn trọng khi di chuyển vào khu vực rẫy cà phê, rẫy tiêu – tránh làm hỏng cây trồng hoặc xâm phạm đất canh tác.
Du lịch đôi khi không chỉ là đi để nhìn, mà là đi để lưu giữ – lưu giữ một vùng đất vào đúng khoảnh khắc nó còn nguyên dáng vẻ ban đầu. Với Gia Lai (trước sáp nhập), điều đó càng ý nghĩa hơn bao giờ hết. Không phải vì sợ mai này mọi thứ biến mất, mà vì chúng ta hiểu rằng bản sắc – nếu không được cảm nhận và trân trọng đúng lúc – sẽ dần bị hoà tan trong dòng chảy của đổi thay.
Từ biển hồ trong veo đến núi lửa ngủ yên, từ tiếng cồng chiêng trầm mặc đến bát phở hai tô nghi ngút khói, tất cả đều đang chờ được bạn bước tới – không vội vàng, không ồn ào, chỉ cần một chút lắng nghe và một hành trình đủ sâu.
Đi khi đất trời còn nguyên sắc, khi tên gọi còn mang hồn cốt riêng. Và nếu bạn từng đến – hãy trở lại lần nữa. Nếu chưa từng đặt chân – thì đây là lúc bắt đầu. Vì biết đâu, giữa một vòng Việt Nam rộng lớn, bạn sẽ nhận ra: nơi từng gọi là Gia Lai ấy, chính là một phần yên tĩnh trong mình.
Tốt cho mắt
Giảm sáng để giúp mắt bạn được nghỉ ngơi.
Cố định Header
Tùy chỉnh cỡ chữ bài viết
Nhỏ 14px
Aa
Vừa 16px
Aa
Lớn 18px
Aa