
Chợ đêm Phường 1 Vĩnh Long
Mười Chín Tháng Tám, Phường 1, Tp. Vĩnh Long, Vĩnh Long
Tuyệt vời
Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập số điện thoại của bạn để lấy lại mật khẩu đăng nhập!
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập số điện thoại của bạn để lấy lại mật khẩu đăng nhập!
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
Vui lòng nhập mã OTP được gửi về số điện thoại của bạn để tạo mật khẩu đăng nhập
Gửi lại mã (01:00)
Mật khẩu tối thiểu 6 ký tự bao gồm ít nhất 1 chữ số, chữ thường, chữ in hoa và ký tự đặc biệt
12/09/2025
Lan Anh
1
Giữa những hàng dừa xanh ngát của Vĩnh Long, một ngày trải nghiệm dân dã với hái dừa, nấu kẹo và thưởng thức hương vị tuổi thơ bỗng trở thành hành trình chữa lành đầy thi vị.
Có một miền đất nơi bóng dừa nghiêng soi mặt nước, nơi những con rạch uốn lượn như câu hát ru mẹ thuở nào – đó là Vĩnh Long, vốn là Trà Vinh khi trước. Không hào nhoáng, chẳng ồn ào, vùng đất ấy nhẹ nhàng như một áng mây trôi, lặng lẽ cất giữ trong lòng mình những mùa xanh bạt ngàn và bao điều bình dị tưởng chừng đã ngủ quên theo năm tháng.
Giữa nhịp sống vội vã, một ngày ở vườn dừa Vĩnh Long giống như một bước chậm lại để thở cùng đất trời. Là lúc bạn được ngẩng đầu nhìn hàng dừa cao vút, lắng nghe tiếng lá lao xao trong gió và thấy tim mình cũng khẽ rung lên theo từng chuyển động của thiên nhiên. Là khoảnh khắc tự tay hái trái dừa còn đẫm sương, uống ngụm nước ngọt mát lành như uống vào cả tuổi thơ. Là khi bạn cúi mình bên bếp lửa, sên từng mẻ kẹo dừa dẻo quánh, thơm lừng và bất chợt thấy mình trở lại làm đứa trẻ năm nào.
Không phải là tour du lịch, càng không phải là điểm đến để “check-in” rồi lướt qua. Đây là một hành trình trở về – về với ký ức tuổi thơ, về với nếp sống chân quê, và sâu xa hơn, là về lại chính mình. Một ngày ngắn ngủi, nhưng đủ để người ta nhớ rất lâu…
Chỉ cần rời phố thị một quãng đường không xa, ta đã có thể chạm vào thế giới rất khác – nơi tiếng cò kêu lảnh lót, nơi gió cứ thổi rì rào qua từng kẽ lá dừa cao vút. Những con đường nhỏ dẫn vào vườn dừa Vĩnh Long như những dòng chảy thời gian – càng đi sâu, càng thấy mình như đang lạc vào một thước phim xưa, bình dị mà sâu lắng.
Vườn dừa hiện ra với sắc xanh mát mắt, xen lẫn hương thơm ngai ngái của lá, của trái, và của đất. Không gian nơi đây khiến lòng người như dịu lại, mọi bộn bề tan ra cùng làn gió thoảng.
Không cần kỹ xảo, cũng chẳng cần filter, cảm giác leo lên cây dừa (hoặc dùng các công cụ dân gian như sào hái, thang tre) để tự tay hái những trái dừa lủng lẳng, là một trải nghiệm vừa hài hước vừa cảm động.
Người dân địa phương vừa hướng dẫn, vừa kể chuyện đời – rằng mỗi cây dừa cũng có một tính cách riêng, trái dừa nào dùng uống, trái nào để làm kẹo, trái nào nên để già nạo lấy cơm. Mỗi chi tiết đều cho ta thấy rõ hơn tình cảm và sự gắn bó của người dân nơi đây với loài cây biểu tượng của miền đất này.
Và rồi, ngay dưới bóng mát, cầm trên tay trái dừa mới hái, bật nắp ra, hớp ngụm nước mát lạnh – cảm giác ấy có lẽ không loại nước đóng chai nào trên đời có thể sánh bằng. Đó là vị của thiên nhiên, vị của tuổi thơ, và vị của một ngày sống thật chậm.
Bếp lửa đỏ rực, chảo nước cốt dừa sôi liu riu, tiếng sên kẹo sột soạt xen lẫn tiếng cười rôm rả của những đôi tay lần đầu biết “nấu kẹo là như thế nào”. Từ khâu nạo cơm dừa, vắt nước cốt, đến sên đều tay cho đến khi kẹo quánh dẻo lại – mọi công đoạn đều là sự kết hợp của kỹ thuật, sự kiên nhẫn và cả... yêu thương.
Những viên kẹo gói trong giấy dó, buộc dây thun đỏ, ngỡ như món quà nhỏ nhưng chứa cả một trời ký ức. Với nhiều người, đây là lần đầu họ được tự làm kẹo; với người khác, có thể là lần thứ bao nhiêu rồi – nhưng mỗi lần đều là một lần xúc động.
Khi những trải nghiệm đã làm lòng ta mỏi, thì bữa cơm quê dưới bóng dừa chính là khoảng lặng ngọt ngào. Không phải cao lương mỹ vị, chỉ là cá kho nước dừa, canh rau vườn, chén cơm thơm dẻo – mà sao thấy ngon đến lạ.
Từng món ăn như một lời mời gọi trở về nếp sống cũ – nơi bữa ăn là lúc sum vầy, là khi câu chuyện được kể, tiếng cười vang lên, và trái tim thì nhẹ tênh như những chiếc lá dừa đang chao nghiêng bên thềm.
Khi mặt trời đã bắt đầu chếch bóng, cũng là lúc hành trình trải nghiệm khẽ khàng đi đến đoạn kết. Nhưng thay vì vội vã quay về, nhiều người chọn cách nán lại – để gói ghém cho mình vài món quà nhỏ, vài tấm ảnh xinh và vô số kỷ niệm không tên. Có những thứ nhỏ bé thôi, nhưng đủ để trở thành ký ức suốt đời.
Chẳng cần đến những món đồ xa xỉ, chỉ cần một túi kẹo dừa gói giấy dó, một chiếc túi làm từ xơ dừa, hay vài chiếc muỗng gáo dừa thủ công... cũng đã đủ nói lên tất cả. Đó là món quà của sự tỉ mẩn, của đôi bàn tay lấm lem, và của cả một buổi chiều chan chứa tiếng cười.
Kẹo bạn tự tay nấu – dẻo thơm, không chuẩn vị như ngoài tiệm, nhưng lại chính là "mùi vị của ngày hôm đó". Mùi vị của nắng, của mồ hôi, của bếp lửa, và của niềm vui.
Trong ánh nắng cuối ngày xuyên qua tán lá dừa, ai đó đứng giữa khung hình – gương mặt lấm tấm mồ hôi nhưng ánh mắt rạng rỡ. Không cần app chỉnh sửa, khung cảnh nơi đây tự nhiên như một bộ phim miền ký ức. Một bức ảnh chụp bên gốc dừa già, một đoạn vlog ghi lại tiếng cười bên bếp lửa, hay chỉ đơn giản là tiếng lá xào xạc thu lại trong điện thoại... cũng đủ để sau này, khi nhớ lại, tim khẽ thắt lại vì thương.
Nếu đi theo nhóm bạn: có thể tổ chức mini game nhỏ – như thi gói kẹo, kể chuyện tuổi thơ, đố vui dân gian về trái dừa.
Nếu đi cùng gia đình: hãy để con trẻ tự tay làm một viên kẹo, gấp một tờ giấy, nghe một chuyện cổ tích từ người nông dân – đó là bài học sống không sách vở nào dạy được.
Có những chuyến đi không cần đi xa, không cần quá nhiều kế hoạch – chỉ cần một ngày, một vùng đất bình yên và một tâm hồn sẵn sàng mở lòng. Vườn dừa Vĩnh Long là như thế: không cao sang, không ồn ã, nhưng đầy ắp những điều khiến ta muốn chậm lại, muốn lắng nghe, và muốn ghi nhớ.
Một ngày hái dừa, nấu kẹo, ăn bữa cơm quê – tưởng chừng chỉ là vài hoạt động giản đơn, vậy mà lại có thể mở ra một cánh cửa dẫn lối về tuổi thơ, về ký ức. Ở nơi ấy, ta không còn là du khách, mà là người trở về – trở về với thiên nhiên, với nếp sống chậm rãi, với chính tâm hồn mình.
Để rồi khi rời đi, ta mang theo không chỉ quà quê trong túi, mà còn mang theo cả nắng, cả mùi lá dừa, cả những tiếng cười và ánh nhìn ấm áp của người Vĩnh Long. Và trong lòng, thầm biết ơn một ngày đẹp như mơ đã từng ghé qua đời mình – một lần, nhưng đủ để nhớ mãi về sau.
Tốt cho mắt
Giảm sáng để giúp mắt bạn được nghỉ ngơi.
Cố định Header
Tùy chỉnh cỡ chữ bài viết
Nhỏ 14px
Aa
Vừa 16px
Aa
Lớn 18px
Aa